Bùi Nam chưa kịp phản ứng, đầu lưỡi của Trịnh Thư Vân đã luồn vào, cạy mở môi răng cậu, cướp đi hơi thở của cậu trong chốc lát.
Như thể bị giọng nói từ tính dễ nghe kia mê hoặc thần trí, hoặc là bị hôn đến ngây người, suy nghĩ cậu ngưng trệ, bị cơ thể cao lớn của Trịnh Thư Vân vây sau cửa, Bùi Nam gian nan cởi áo khoác âu phục trên người ra, lại thấy đối phương khẽ nhếch môi mỏng, phun ra bốn chữ: “Cởi quần ra nữa.”
Ngay khi chiếc quần bị lột ra, lộ ra hai cẳng chân trắng nõn thẳng tắp, Bùi Nam vô thức ngước mắt nhìn Trịnh Thư Vân, lại thấy ánh mắt đối phương hơi tối lại, vì vậy cậu thuận theo tầm mắt của đối phương nhìn xuống, ánh mắt rơi vào chiếc kẹp áo sơ mi giữa đùi mình.
Vành đai màu đen cố định phía dưới đùi, do buộc hơi chặt nên ép phần thịt tương đối đầy đặn thành hình hơi lồi lõm, ba chiếc kẹp dây thẳng đứng hướng lên trên kẹp lấy vạt áo sơ mi, vốn ban đầu được thiết kế để giữ cho áo sơ mi thẳng, giờ phút này nhìn lại không hiểu sao có hơi không đứng đắn.
Bùi Nam tự dưng nhớ tới cảnh tượng đêm đó, Trịnh Thư Vân dùng chuỗi hạt trói cổ tay mình lại, trái tim đột nhiên gia tốc nhịp đập.
Nhưng để không tỏ ra rụt rè trước mặt Trịnh Thư Vân, Bùi Nam cố nén lại sự bất thường trong lồng ngực, sắc mặt trấn định nhìn chằm chằm Trịnh Thư Vân, giống như đang dự đoán hành động tiếp theo của đối phương sau khi cậu cởi quần áo ra.
Nhưng Trịnh Thư Vân chỉ liếc mắt một cái, sau đó dùng vẻ mặt bình tĩnh đi đến một góc phòng khách, bật máy hát cổ điển lên, xoay người vươn tay về phía cậu: “Khiêu vũ với tôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT