Bùi Nam bị Trịnh Thư Vân hỏi ngược lại, tim đập hẫng đi một nhịp, dòng suy nghĩ đang tuôn trào trong đầu bỗng dưng bị chặn lại, có chút không xoay chuyển được, đồng tử như mèo chợt co lại hai lần.
Như thể ngửi thấy mùi nguy hiểm nào đó, tấm lưng bị ôm chặt bỗng dưng căng thẳng, cơ thể theo bản năng nghiêng về phía trước, muốn thoát khỏi sự giam cầm lần thứ hai, lại như tên vô dụng, hai tay quờ về phía trước, eo bị giữ chặt, cái mông vểnh đằng sau nhẹ nhàng lướt qua chân Trịnh Thư Vân.
Trong lúc hoảng hốt, cậu lại nghe thấy giọng nói giống như mới được mài qua trên giấy nhám: “Đừng lộn xộn.”
Ba chữ này giống như từ trong cổ họng nghẹn ra, mang theo sự uy hiếp nào đó, khiến cái mông cậu an phận lại như bị hạ lệnh cấm hai giây.
Nhưng ngay sau đó, Bùi Nam cảm giác có một bàn tay to lớn bò lên ngực mình, sờ soạng, nhanh chóng cởi cúc áo của cậu, lại luồn từ vạt áo vào, dọc theo theo mạch máu từ xương ức đến xương quai xanh kéo dài đến đầu vai, sau đó lật lòng bàn tay lên, kéo cổ áo về phía sau, lộ ra nửa bở vai chỉ mặc độc một chiếc áo lót. Vì đối phương dùng lực quá mạnh khiến cậu phải ưỡn ngực, nâng cao cổ.
Đờ mờ, đây là đang muốn lột quần áo của mình hở!
Trong nháy mắt, câu nói kinh thiên động địa “Trịnh Thư Vân là gay” của Đường Dư Xuyên nhảy ra, giống như một cái gai nhỏ đâm thẳng vào dây thần kinh của Bùi Nam.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT