Lâm Dị ngẩng đầu nhìn ánh trăng treo trên đỉnh đầu, là vầng trăng tròn, nhưng bị tầng mây dày che khuất.
Bên chỗ bãi tha ma không có bóng đèn, thực ra toàn bộ Thư viện Tu Thân chẳng có mấy cái bóng đen. Khi cậu nhìn về phía mấy tòa nhà bên trong Thư viện Tu Thân, trong những tòa nhà ấy cũng không có ánh đèn, ánh đèn duy nhất phát ra từ tòa nhà mà họ chạy trốn, mấy luồng ánh sáng mạnh màu trắng của đèn pin phát ra từ trong tòa nhà.
Trong mắt quái vật, Thư viện Tu Thân là một nơi tối tăm, mà sự thật cũng đúng như vậy.
Lúc này, vầng trăng treo trên bầu trời tựa như một món đồ trang sức, không có chút ánh trăng nào xuyên qua tầng mây chiếu về phía họ.
Lâm Dị thu hồi tầm mắt nhìn về phía các cô gái. Thực ra từ số lượng của nữ sinh có thể đoán được đáp án, nhưng Lâm Dị vẫn nghiêm túc đếm thầm trong lòng: Một, hai, ba, bốn, năm… Sáu.
Cậu lại nhìn về phía bóng tối, nhẹ nhàng hít sâu một hơi, trong lòng tiếp tục đếm.
Bảy, tám, chín, mười, mười một, mười hai…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT