Hô hấp của Lâm Dị gần trở nên đều đều nhẹ nhàng, người khác lại càng sợ hãi đến nỗi quên hít thở vì đôi mắt bất thình lình xuất hiện đằng sau cửa sổ nhỏ.
Đôi mắt ấy nhìn chằm chằm vào màn thầu trong tay A Hào, sau đó đôi mắt lại đảo qua ký túc xá một lượt.
Kẻ đứng sau cánh cửa là ai, đôi mắt xuất hiện bất thình lình ấy lại là chuyện gì, có lẽ người khác còn hy vọng xa vời là đứa trẻ nào đó cũng bị đưa vào Thư viện Tu Thân như họ.
Nhưng Lâm Dị biết rõ, không phải.
Vị trí của cửa sổ nhỏ không phải chính giữa, mà là ở trên cao, gần như chạm đến điểm cao nhất của cánh cửa.
Với chiều cao của trẻ con thì không có cách nào đạt đến độ cao của cửa sổ nhỏ, hoặc dù có chỗ kê chân thì khi nhìn vào màn thầu, đôi mắt của nó cũng nên biểu lộ khát vọng thèm thuồng, chứ không phải như lúc này, phấn khởi, trào dâng… Cứ như một kẻ thích xem trò kịch, đang phấn khởi vì vận rủi sắp đổ ập xuống đầu người khác.
Sau đó, đôi mắt ấy biến mất, thay vào đó là tiếng bước chân bỏ chạy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play