Lâm Dị không muốn suy nghĩ nếu việc này không có tác dụng thì sẽ như thế nào, mà cậu cũng chẳng có thời gian để suy nghĩ về chuyện ấy nữa.
Bởi vì tám gã đàn ông cường tráng đầu trọc đã mở cửa rồi nối đuôi nhau bước vào.
Lâm Dị ngẩng lên quan sát mấy gã đầu trọc ấy, nét mặt của bọn họ vẫn hung ác như cũ. Lâm Dị thậm chí còn nghi ngờ người sáng lập ra thư viện Tu Thân này đã tới mấy chỗ tổ chức đấm bốc chui để mời bọn họ tới đây nhậm chức, bởi vì trên người họ lộ ra cảm giác chơi liều rõ ràng. Nếu không trải qua nhiều năm lưu lạc ở những chỗ như vậy thì người ta sẽ không thể lộ rõ sự hung ác đến thế được.
Người hung ác chắc chắn là kẻ xấu.
Thật ra 2 phút vẫn quá ngắn, lời Tần Châu nói “Đừng chạm vào cửa sắt, sau khi tám người kia xuất hiện thì đừng nói chuyện, cũng không được phát ra bất kỳ âm thanh nào, tốt nhất là ngay cả thở cũng phải nhẹ nhàng” vẫn chưa đủ, còn rất nhiều việc cần chú ý ví dụ như phải ra vẻ thuận theo, ví dụ như đừng nhìn bọn họ bằng ánh mắt sợ hãi, càng không được nhìn thẳng vào mắt bọn họ, như thế rất có thể sẽ bị họ coi như một kiểu khiêu khích, hoặc ví dụ như không thể quá hoảng hốt sợ hãi, như vậy sẽ kích thích bọn biến thái thích bắt nạt…
Có rất nhiều điều cần chú ý, đừng nói là 2 phút, dù có 20 phút cũng chưa chắc đã nói hết. Bởi vì có một số người trời sinh lắm thói hư tật xấu, kẻ xấu đánh người nhiều khi không cần lý do gì cả.
Lâm Dị thả nhẹ hô hấp, sau khi liếc thoáng qua tám người nọ cậu bèn bỏ qua khuôn mặt bọn họ mà chú ý đến roi xương trong tay họ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT