“Còn bao lâu nữa họ mới tới?”
Tần Châu bỗng hỏi.
Nghe vậy, Lâm Dị giật mình rồi ngẩng đầu nhìn Tần Châu: “Còn khoảng một đến hai phút nữa…”
Cậu rất nhạy bén về thời gian nên hầu như thường chính xác về giờ giấc tới từng giây từng phút, song cậu không định nói rõ ràng quá như thế. Mỗi lần chỉ nên nói khoảng thời gian đại khái mà thôi, nếu nói chi tiết quá sẽ khó tránh việc người khác thấy lạ lùng. Cũng giống như thị lực của cậu trong bóng tối, Lâm Dị giải thích rằng do chứng mù màu nên cậu có khả năng nhìn màn đêm dễ dàng hơn. Thực tế Lâm Dị nào có mù màu, cậu có thể nhìn rõ mọi thứ.
Bây giờ Tần Châu lại hỏi cậu như vậy, hiển nhiên là anh đã chú ý tới năng lực nhạy bén về thời gian của cậu rồi.
Phản ứng đầu tiên của Lâm Dị là chột dạ, song khi nhìn Tần Châu thì bỗng thấy bình tĩnh lại, cậu nói nghiêm túc: “Còn hai phút nữa.”
Tám tên đầu trọc có hình xăm đầy mình không vào phòng ngay mà sẽ xuất hiện sau khi nhóm người bị cuốn vào ở đó mười hai phút.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT