“...Hóa ra đội trưởng có tính khí kém vậy,” Lâm Lan trầm ngâm kết luận: “Lần sau không thể đùa giỡn với anh ta nữa...”
Tiểu Hải sặc coca, mở to mắt nhìn cậu: “Không phải đâu, đội trưởng không có tính khí kém. Tụi tui chơi tệ như vậy mà anh ấy chưa bao giờ mắng tụi tui…”
A Ngư gật đầu: “Chúng tôi sợ anh ấy không phải vì sợ bị mắng, mà vì chúng tôi chơi không tốt, gặp anh ấy sẽ thấy áy náy… Nếu không phải do chúng tôi kéo chân, có lẽ giờ này đội trưởng đã đạt được ước mơ của mình rồi…”
“Đội trưởng rất nghiêm túc và trách nhiệm. Trước đây khi DT thăng cấp lên LDL, tay anh ấy bị thương, phải vào viện tiêm thuốc giảm đau để cố gắng ra sân, trận đấu đó xong rồi anh ấy nghỉ dưỡng hơn nửa tháng mới hồi phục được…”
“Còn lần đó trong phòng nghỉ, khi DT bị coi thường, ức hiếp đến tụi tui, cũng là đội trưởng đứng ra đàm phán với họ…”
Lâm Lan chỉ nói một câu, đồng đội đã dồn dập nói mười câu, tất cả đều bênh vực Tiêu Thịnh Cảnh. Nhìn vẻ mặt lo lắng giải thích của họ, Lâm Lan có thể cảm nhận được Tiêu Thịnh Cảnh thật sự rất quan trọng trong lòng họ, điều này thực sự khác với thế giới trước.
Tuy là cún ngốc cũng được nhiều người tôn trọng, nhưng sự tôn trọng đó là kiểu ngưỡng mộ sức mạnh chứ không phải từ trong lòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play