Năm đó khi đi ra nước ngoài Thi Niệm hầu như không mang theo bất kì đồ đạc gì, lần này vội vàng về nước cô cũng như lúc trước không mang theo cái gì, chỉ có một cái va li đơn giản.
Máy bay hạ cánh xuống thủ đô thì đã là giữa trưa, trời đổ mưa phùn, cô mặc chiếc áo khoác nỉ màu đen đơn giản, gọn gàng, ngay khi vừa bước xuống máy bay, những hạt mưa li ti rơi trên vai, trên tóc, trên hàng lông mi của cô làm những kí ức đã ngủ say trong cô dần dần được đánh thức trở lại.
Cô gọi xe đi thẳng tới nghĩa trang, chuyện đầu tiên khi trở về là cô muốn đi thăm mẹ của mình, giống như lúc cô đi, tấm hình kia nằm yên bình tĩnh lặng, nghĩa trang được quét dọn vô cùng sạch sẽ, cô đặt bó hoa tươi bên cạnh tấm hình của mẹ, vốn định kể cho mẹ nghe cuộc sống ở nước ngoài mấy năm qua của cô, nhưng khi nhìn thấy nụ cười của mẹ, nước mắt cô rơi lã chã, không nói được một lời nào.
Cô lật tìm số điện thoại của Quan Thương Hải, số điện thoại xin được từ một người bạn thân của Quan Minh ở New York, sau khi gọi điện, Thi Niệm nói với anh ta rằng cô về nước rồi và đang ở nghĩa trang.
Nửa giờ sau, một chiếc ô tô màu đen chạy tới, sau khi tài xế dừng xe, Quan Thương Hải cầm ô đi về phía Thi Niệm, sau khi dừng lại bên cạnh cô, anh ta đưa ô che cho Thi Niệm, nhìn di ảnh của mẹ cô rồi nói: “Vào giữa năm, anh ấy có đến thăm mẹ của cô.”
Thi Niệm quay đầu lại chăm chú nhìn Quan Thương Hải, hai mắt sáng lên, Quan Thương Hải nghiêng người xách hành lý của cô lên: “Đi thôi, anh ấy đang đợi cô.”
Thi Niệm nhìn mẹ cô lần cuối, rồi quay người bước lên xe cùng Quan Thương Hải, mưa phùn ở bên ngoài rơi lên cửa kính, nghĩa trang một màu trang nghiêm, xe từ từ lăn bánh rời khỏi nơi đây tiến vào đường lớn, Thi Niệm ngắm nhìn cây cối mờ ảo bên ngoài cửa sổ, giọng nói có chút khô khan: “Bây giờ tình hình anh ấy như thế nào?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT