Quả nhiên bên này Quan Thương Hải vừa mới lấy cây gậy ra, bên kia Quan Viễn Tuấn đã dừng lại, trên bàn chỉ còn lại hai quả bóng nửa màu, vị trí không tốt lắm, Quan Viễn Tuấn đánh một đường bóng, lùi sang một bên vô cùng tự tin nói với người bên cạnh: “Thêm một lượt nữa là toàn bộ đều vào lỗ rồi.”
Lúc này, những người nằm sấp trên cầu thang, ngồi trên sô pha, đứng canh nhau đều đổ dồn sự chú ý về phía Quan Minh, trước khi đứng dậy Quan Minh âm thầm để lại cho Thi Niệm một câu: “Tôi sẽ không để cô đi qua đó đâu.”
Sau đó nhận gậy và bột lơ từ tay Quan Thương Hải, thờ ơ đi về phía bàn bi-a.
Thi Niệm cuối cùng vẫn không thể ngồi yên, câu nói của Quan Minh cứ quanh quẩn trong đầu cô, cô dứt khoát đứng lên, căng thẳng nhìn chằm chằm ra giữa sân.
Quan Thương Hải ngược lại không có biểu tình gì, anh ấy ra nước ngoài muộn hơn Quan Minh hai năm, hai người không học cùng một bang, mỗi lần nghỉ lễ, anh ấy đều phải lái xe mấy tiếng đồng hồ tới tìm Quan Minh chơi, kỳ nghỉ ngắn thì ở trong câu lạc bộ bi-a, kỳ nghỉ dài thì tập thể đến khu nghỉ dưỡng trượt tuyết.
Anh ấy vừa rồi còn đang suy nghĩ, mấy người ở thành Đông này thật muốn đâm vào họng súng, chọn cái gì không chọn lại chọn bi-a, không phải là tự tìm ngược rồi sao? Cho nên anh ấy trực tiếp giúp Quan Minh nhận lời.
Hiển nhiên, người bên thành Đông cũng không biết Quan Minh, bọn họ chơi bi-a tốt đều là nhờ kinh nghiệm của một đám phú nhị đại thường xuyên trốn học.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play