Thi Niệm vội vàng thu lại ánh mắt của mình và bước lên cầu thang, cho đến khi buổi viếng kết thúc cô cũng không nhìn anh thêm một lần nào nữa.
Sau khi kết thúc buổi viếng mộ, Thi Niệm ngồi xe của thành Đông đi về nhà cũ của thành Tây.
Từng đoàn xe từ bãi đỗ xe chia nhau xuất phát về phía nhà cũ thành Tây, người thành Đông đi theo sự hướng dẫn của người dẫn đường, còn người thành Tây đã quen thuộc đường xá nên bọn họ không đi theo con đường thông thường mà đi theo đường tắt, cho nên bọn họ đã đến nhà cũ trước người thành Đông một bước.
Đây là lần đầu tiên Thi Niệm đến nhà cũ của nhà họ Quan thành Tây, xe đi theo một con đường núi, hai bên là những hàng cây hoa gạo lớn, có lẻ tẻ mấy cây đã trổ những nụ hoa màu đỏ, trong sắc trắng của tuyết ẩn hiện lên những đốm đỏ, trông rất là đẹp mắt.
Vị trí của khu nhà cũ cũng rất đẹp, vừa dựa vào núi lại ở gần bên sông, phía trước cửa còn có một dòng suối chảy ngang qua, nhưng mà do lạnh quá nên đã đóng một lớp băng phía trên, phía trước nhà đậu rất nhiều xe, xe của thành Đông vừa tới đã khiến cho con đường trở nên chật cứng, cũng may không có hàng xóm xung quanh, cho nên cũng không quá lo lắng về vấn đề này.
Thi Niệm vừa xuống xe đã nghe thấy tiếng trẻ con nô đùa ầm ĩ bên trong, nhà cũ rất rộng rãi, chỉ riêng ở cửa trước đã được thiết kế xây một chiếc cầu nhỏ như trong các đình viện ở Giang Nam, toàn bộ đều toát lên phong vị cổ kính của các nhà giàu có ngày xưa.
Các phu nhân và mấy đứa nhỏ từ sớm đã được đón tới đây, lúc này ngôi nhà cũ đã chật ních người, lũ trẻ cùng người giúp việc chơi ném tuyết ngoài sân, còn những cô gái thì tụ tập uống trà trò chuyện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play