Lúc Thi Niệm quay đầu nhìn Quan Minh, anh lại tựa lưng, vì khí sắc không được ổn nên sắc mặt hơi trắng bệch, nhưng thật ra trong mắt cũng có ý cười, cô có cảm giác mình bị đùa giỡn? Hôm trước còn tưởng anh say rồi nên mới nói một đống chuyện, bây giờ nghĩ lại hơi hối hận rồi.
Không nhịn được mà hỏi : “Thế… Những gì chúng ta nói chú đều nhớ hết hả?”
Quan Minh nhàn nhã hỏi: “Nhớ cái gì?”
Thi Niệm có thể đã hiểu ra tâm trạng Quan Minh hiện tại đang rất vui, cố ý trêu chọc cô.
Cô không thèm nói nữa, dù sao cũng không thể nói anh còn nhớ đã gọi tôi là gì không? Không uống rượu thì sao mà cả giọng Bắc Kinh cũng nói ra?
Cuối cùng ánh mắt của cô dừng trên bình thuốc: “Sao chú lại phải uống thuốc?”
“Hôm qua sư ca vừa xuống thuyền thì đã bay đi Tokyo, đích thân đi mời người của đoàn đại biểu, đi đi lại lại trên đường thì lại mắc mưa, bị cảm lạnh.” Người trả lời cô là Khương Côn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT