Khi Thẩm Vô Miên trở lại tẩm cung của hoàng đế, Trì Chiếu vẫn đang ôm ống nhổ một cách yếu ớt, cả người y trông vừa nhỏ bé đáng thương vừa bất lực.

Y cảm thấy đầu óc như bị keo dán, nhìn cái gì cũng thấy choáng váng. Cử động một chút liền thấy chóng mặt, ngay cả khi không cử động cũng thấy chóng mặt, hơn nữa thỉnh thoảng lại cảm thấy buồn nôn. Thân thể ảnh hưởng đến tinh thần, Trì Chiếu cũng trở nên tức giận khi nói chuyện với hệ thống: “Tôi thật sự không phải sắp chết à? Có phải thuốc độc phát tác rồi không?”
【Nói đùa gì vậy, cậu mới chỉ uống thuốc độc có mấy tháng, nếu như dễ phát tác như vậy, nguyên chủ có thể gánh đến ba năm sao? Yên tâm đi, cậu không sao cả, chỉ cần nghỉ ngơi một lúc là được. 】
Trì Chiếu nửa tin nửa ngờ, đột nhiên nghe thấy ngoài cửa có tiếng động, nuốt lời định nói vào trong lòng. Trì Chiếu uể oải ngẩng đầu lên, nhìn thấy Thẩm Vô Miên, y run rẩy đặt ống nhổ xuống, muốn ngồi dậy.
Thẩm Vô Miên như một cơn gió, từ cửa đi đến bên cạnh Trì Chiếu trong nháy mắt, không chút do dự đẩy Trì Chiếu trở lại giường, một tay đặt lên vai y, hắn nhíu mày nhìn dáng vẻ hiện tại của Trì Chiếu, sắc mặt càng ngày càng tối đi.
Trì Chiếu bị hắn nhìn mà sởn gai ốc, luôn có cảm giác mình lại sắp bị mắng, rụt cổ không dám hó hé nửa lời. Nhưng Thẩm Vô Miên không mắng y, hắn chỉ xoay đầu một cách đáng sợ, phát tán lửa giận lên người tên ám vệ đứng bên cạnh, “Rốt cuộc là chuyện gì, các ngươi hầu hạ thế nào vậy hả!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play