Cố Thiên Phượng vừa nói dứt lời, bầu không khí yên lặng.
Cố Đình Hoài và Cố Tích Hoài đi vào đúng lúc nghe thấy câu này, hai người nhìn nhau, trong lòng nặng nề.
Cố Đình Hoài có biết chuyện Cố Nguyệt Hoài đến thành phố Chu Lan bán trang sức, nhưng lại không biết cụ thể bán được bao nhiêu tiền. Gần đây thỉnh thoảng lại có mấy khoản cần chi, thêm cả tiền còn nợ từ cuộc phẫu thuật cửa Cố Duệ Hoài, e là tạm thời cũng không bỏ ra được bao nhiêu.
Người đến lúc xui xẻo thì uống nước lạnh cũng giắt răng.
Cố Chí Phượng lại không lo lắng lắm, dù sao ông cũng biết mấy thứ trong tay con gái, tuy cũng không biết bán được bao nhiêu tiền nhưng có lẽ là vẫn còn dư dả để trả nợ, chỉ là tự dưng lại nghe thấy anh cả nhắc đến, ông mới không phản ứng kịp.
"Bác cả... Này..." Cố Tích Hoài định nói chuyện, nhưng lại bị Cố Ngân Phượng ngắt lời: "Chí Phượng, số tiền này chị với anh cả em đã cho em vay một thời gian, bây giờ cũng gặp khó khăn nên mới đến đây đòi, em không thể không trả được đúng không?"
Giọng điệu Cố Ngân Phượng hơi không vui, bà ta là người khôn khéo, nhìn thấy biểu cảm của mấy đứa cháu là biết nhà này vẫn giống lúc trước, người sa cơ thất thế ăn cũng không đủ no, biết thế lúc trước đã không cho vay tiền!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT