Nụ cười ban đầu khi Cố Duệ Hoài nhìn thấy Điền Tĩnh bỗng dưng cứng đờ trên mặt.
Cậu ta không ngờ Điền Tĩnh vừa nhìn thấy cậu đã nói ra một câu như vậy.
Cố Duệ Hoài nhìn mặt mày lộ vẻ ác độc của Điền Tĩnh, hơi nín thở lẩm bẩm nói: "Anh... anh ở đây, nhỡ đâu người của đội dân quân đến thì cũng có thời gian để chạy."
Khuôn mặt Điền Tĩnh ngày càng nhăn nhó, giọng điệu hờn giận: "Chạy? Chạy đi đâu hả? Bây giờ có cái gì quan trọng hơn chuyện kiếm tiền sao? Túi lương thực này là tôi đưa cho anh để làm tiền vốn, nếu anh không cố gắng, chẳng phải tôi cũng chịu thiệt hay sao?"
Đôi tay của Cố Duệ Hoài đột nhiên nắm chặt, cậu ta nhìn Điền Tĩnh với ánh mắt hơi bất ngờ.
Đây là Tiểu Tĩnh dịu dàng lương thiện, không nỡ nói nặng lời mà cậu quen ngày trước sao? Chẳng lẽ lại giống như Cố Nguyệt Hoài nói, cậu đã rời khỏi nhà họ Cố nên không còn giá trị lợi dụng nữa, vậy nên cô ấy mới...
Không, không thể nào được! Chắc chắn không thể nào thế được!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT