Điền Tĩnh nhìn chằm chằm Cố Nguyệt Hoài, cắn chặt má trong cho đến tận khi nếm được mùi tanh của máu.
Cố Nguyệt Hoài thả lỏng cơ mặt, khóe môi mang theo nụ cười, một con dao nhẹ nhàng cứa vào cổ Điền Tĩnh.
Đồng tử của Điền Tĩnh mở rộng, dần dần mất tiêu điểm. Cô ta mở miệng như muốn nói gì đó, nhưng chỉ cần một cử động nhỏ, máu đỏ rực nóng bỏng liền chảy tràn ra, chảy qua cổ áo, nhỏ từng giọt xuống đất.
Cố Nguyệt Hoài ném con dao xuống đất, ghé sát vào tai Điền Tĩnh thủ thỉ: “Sợ rằng cô có sống lại một kiếp nữa, trái tim còn nằm ở bên phải, nên thôi bớt cho cô một nhát dao. Xuống gặp Diêm Vương nhớ kể lể hết tội của mình.”
“Nghĩ kỹ lại, lần trước cô chết quá vội, chúng ta vẫn chưa kịp tạm biệt tử tế.”
“Điền Tĩnh, mối hận của chúng ta bắt đầu từ kiếp trước, nhưng không bao giờ kết thúc. Dù cô sống lại bao nhiêu lần, tôi cũng sẽ giết cô bấy nhiêu lần. Kiếp sau làm người tốt đi, đừng thèm muốn thứ không thuộc về mình, hiểu chưa?”
Cố Nguyệt Hoài phủi bụi không dính trên tay áo, xoay người bỏ đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play