Về phần Lovshkin, Cố Vĩ cũng đích thân sai người sắp xếp chỗ ở, hẹn ngày mai gặp để mời khách từ phương xa đến dùng cơm.
Ông ấy làm vậy vì sợ người của nhà họ Khương nhanh chân đến trước nên cũng không đưa người đến đại sứ quán.
Lovshkin có thể giữ lại mạng sống hoàn toàn nhờ vào quân khu tám, do đó cũng có một chút ấn tượng tốt với Cố Vĩ, hơn nữa có Catherine ở bên cạnh đã nói giúp, vì vậy ông ấy đã đồng ý, không cố chấp tiếp xúc với các quan chức được sắp xếp từ phía Thủ đô.
Cố Nguyệt Hoài xuống xe, cảnh vật trước mắt là những dãy núi xanh tươi nối tiếp nhau khiến người ta cảm thấy thư thái cả về tinh thần lẫn thể xác.
Trong lòng Cố Vĩ rất lo lắng, không nhịn được cắt ngang việc ngắm cảnh của Cố Nguyệt Hoài: "Quân y Cố, mời đi bên này.”
Cố Nguyệt Hoài gật đầu, lấy hòm thuốc của mình từ trên xe xuống, Yến Thiếu Ngu nhận lấy, hai người cùng nhau đi tới chỗ ở của lãnh đạo nhà họ Tần, vừa quan sát thì thấy nơi đây không phải là một khuôn viên sang trọng với tường đỏ mái ngói xanh mà chỉ là một ngôi nhà dân bình thường
Tuy nhiên giác quan của Cố Nguyệt Hoài rất nhạy bén, đương nhiên sẽ nhận ra được những nguy hiểm tiềm ẩn từ trong một số góc khuất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT