Cố Nguyệt Hoài liếc nhìn bóng lưng kia, khẽ gọi: “Tiểu Mạn?”
Quả nhiên, người phụ nữ kia quay đầu đáp lại, trước ngực cô ấy có hai bím tóc đen dày, vì là cô dâu mới cưới nên đuôi bím tóc vẫn còn buộc dây cột tóc đỏ. Cô ấy vừa nhìn thấy Cố Nguyệt Hoài, đôi mắt to lập tức sáng lên.
“Nguyệt Hoài! Cô đã về rồi, tôi đến để đưa đồ cho cô.” Cô ấy bước vài bước về phía hai người, hơi dè dặt gật đầu với Yến Thiếu Ngu, sau đó quay sang nhìn Cố Nguyệt Hoài, trên khuôn mặt chất phác nở một nụ cười.
“Đây.” Trương Tiểu Mạn đưa bát sứ trong tay đến trước mặt Cố Nguyệt Hoài như dâng bảo vật.
Cô cúi mắt nhìn xuống, thấy trong bát lớn đầy ắp tôm biển, hải sản với lớp vỏ màu xanh trông rất tươi, đang vươn râu và giơ càng còn đang vung vẫy trong bát. Tuy chúng không lớn nhưng được cái số lượng nhiều.
Cố Nguyệt Hoài ngước mắt nhìn Trương Tiểu Mạn, thấy trong mắt cô ấy có sự cảm kích và dè dặt lấy lòng.
Vẻ mặt cô dịu hơn, nhẹ giọng hỏi: “Sao vậy? Đột nhiên lại mang tôm đến cho tôi?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT