Cố Chí Phượng và Cố Nguyệt Hoài vừa mới trở về phòng phẫu thuật, Vương Bồi Sinh đã vội vàng chạy tới.
Vương Bồi Sinh lấy trong túi ra một sấp tiền gói bằng giấy báo, đưa cho Cố Nguyệt Hoài: "Tiểu Cố, đây, cháu cầm tiền này, ba mươi lăm đồng tất cả, bác không lấy ra được nhiều hơn, cháu cầm trước nhiêu đây."
Cố Nguyệt Hoài nhìn cái trán đầy mồ hôi và dáng vẻ thở hổn hển của Vương Bồi Sinh, trong lòng có hơi cảm động.
Trên đời này chung quy vẫn còn nhiều người tốt, như Hạ Lam Chương hay Vương Bồi Sinh, bọn họ bây giờ sẵn lòng giúp cô một tay, ân tình này cô sẽ nhớ thật kỹ, cố gắng hết sức đền đáp lại!
Cố Nguyệt Hoài không cầm tiền, cúi người nói: "Cảm ơn bác, có điều cháu không nhận số tiền này đâu, cháu đã mượn được tiền rồi, vất vả bác chạy một chuyến tới đây."
Nghe vậy, Vương Bồi Sinh khoát khoát tay: "Cháu khách sáo cái gì, không có gì vất vả hết, tôi quản lý cả đại đội, làm sao trơ mắt nhìn nhà cháu gặp chuyện không may được đây?"
Nói xong, ông ấy lại quay sang nói với Cố Chí Phượng: "Được rồi, không sao là tốt rồi, tĩnh dưỡng nhiều vào là khỏe thôi!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT