Bữa sáng diễn ra trong bầu không khí rất hòa hợp, ở thời đại này tương đối đơn giản nhưng thật ra không ai lấy đêm tân hôn ngày hôm qua ra để trêu chọc.
Lăng Gia đang húp nước cháo, trong lòng cảm thán không biết vì sao nhưng lúc nào cũng cảm thấy đồ ăn ở nhà anh ba ăn rất ngon, ăn một chén cháo xuống bụng cũng khiến cả người nóng lên, không phải kiểu nóng đến đổ mồ hôi mà là như có dòng nước ấm chảy khắp người, bổ sung năng lượng.
Kỷ Vĩ Cần ăn uống một cách lặng lẽ,, sau khi ăn xong ba cái bánh bao mới cảm thấy no, nghĩ đến sắp phải rời đại đội sản xuất Đại Lão Tử, tâm trạng không khỏi có chút tiếc nuối: “Anh ba, vẫn chưa xin đơn vị đồn trú nghỉ phép mấy ngày, ăn cơm xong cũng nên xuất phát thôi.”
Yến Thiếu Ngu im lặng một lát, sau đó thở dài một tiếng: “Ừ.”
Nói xong, anh lại nói thêm: “Trên đường đi chú ý an toàn, khi nào tới nơi nhớ gửi điện báo đến quân khu tám.”
Kỷ Vĩ Cần gật đầu, trong một thời khắc nào đó, không khí bỗng dâng lên cảm giác lưu luyến.
Cố Nguyệt Hoài gõ mặt bàn, nhẹ giọng nói: "Làm gì thế? Chưa phải sinh ly tử biệt gì đâu, mỗi một cuộc chia ly đều là vì để lúc gặp lại sẽ tốt đẹp hơn, chờ chúng ta, rất nhanh thôi chúng ta sẽ có thể gặp lại ở Thủ đô.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play