Cố Tích Hoài muốn nói thêm gì đó, nhưng Cố Nguyệt Hoài không rảnh để ý cậu ấy, cô cất trứng và gà xong rồi quay về phòng mình, từ khi có không gian Sumeru, cô thật sự cảm thấy rất vui sướng.
Cố Nguyệt Hoài bước vào không gian Sumeru, bắt đầu thu hoạch lúa mì, hái ớt, làm quần quật không ngơi tay.
Cô vẫn còn thiếu nhiều hạt thóc, định là ngày mai khi đến khu chăn nuôi sẽ xin chủ nhiệm Vương một ít.
Sau khi hoàn thành công việc đồng áng, Cố Nguyệt Hoài lại chạy ra bãi cỏ nhặt trứng. Với đàn gà lớn lên như bây giờ, mỗi ngày nhặt được ít nhất cũng bảy mươi quả trứng, nếu đem đến chợ đen bán thì sẽ được hơn bốn đồng, tức là một tháng sẽ được một trăm hai mươi đồng, một số tiền rất lớn!
Tuy nhiên, cô vẫn thấy loại vật nuôi trong không gian quá đơn điệu, trứng có thể sinh ra tiền nhưng chỉ ăn thịt gà suốt thì cũng không được.
Hay là lên núi, đặt cái bẫy nhỏ để bắt vài con thỏ?
Cố Nguyệt Hoài trầm ngâm suy nghĩ, chất hết số trứng nhặt được vào trong kho của chái nhà tranh, sau khi đi ra, cô hái thêm một chùm vải vừa to vừa đỏ trên cây vải thiều rồi ngồi bên giếng ăn, tiện tay ném vỏ vải xuống mảnh vườn để bổ sung dinh dưỡng cho đất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play