Gương mặt của Mạnh Hổ đột nhiên biến sắc, hốc mắt đỏ hoe, lập tức xoay người chạy về phía đó.
“Đứng lại!” Yến Thiếu Ngu thấp giọng quát, Mạnh Hổ dừng chân ngay tại chỗ, nước mắt lăn dài trên khuôn mặt lấm lem, anh ấy quay lại với giọng nói nghẹn ngào: “Trung đội trưởng, tôi biết rồi, tôi biết anh ấy không phản bội chúng ta!”
Yến Thiếu Ngu nhắm mắt lại, trong lòng cảm thấy rất áp lực. Đúng vậy, anh nên sớm nghĩ tới điều đó, nếu thật sự phản bội, sao lại chỉ lấy đi hai ba lô tiếp tế mà không ném hết xuống vách đá?
Anh ấy chưa bao giờ có ý định phản bội, ngay từ đầu, mục đích của anh ấy là tiêu diệt lẫn nhau cùng với bọn giặc ngoại bang nước M và dùng chính thân xác của mình để ra con mở đường máu cho những đồng đội còn lại của trung đội 168. Từ ban đầu, tất cả mọi thứ cũng chỉ để lấy lòng tin.
Khi hai tiểu đội lính của nước M biến mất, đã phá hỏng kế hoạch ban đầu của anh ấy nhưng may mắn là đã đưa được Mạnh Hổ trở về.
Anh ấy biết rõ, nếu để Mạnh Hổ đi cùng thì không tránh khỏi cảnh cả hai sẽ hy sinh. Vậy mà cuối cùng, anh ấy đã không nói cho ai biết, thà rằng bị mang tiếng là kẻ đào ngũ thậm chí là kẻ phản bội nhưng anh ấy vẫn kiên quyết ra đi.
Yến Thiếu Ngu nắm chặt khẩu súng máy trong tay, hít sâu một hơi: “Mạnh Hổ, đi, bảo mọi người mang theo vũ khí!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT