Ba người cùng trở về đại đội sản xuất Đại Lao Tử thì trời đã rất khuya. Khi đến gần sân nhỏ của nhà họ Cố, họ nhìn thấy một bóng dáng gầy gò đứng ngoài sân.
Cố Đình Hoài nhíu mày, dùng đèn pin rọi qua đó và hô lên: “Ai ở đó?”
Người kia dường như dùng tay che lại mắt, im lặng một lúc rồi trả lời: “Là tôi, Trần Nguyệt Thăng.”
Gương mặt của Cố Đình Hoài thoáng qua vẻ không vui, anh ấy đi tới nhìn vài lần. Có lẽ do ngồi tù mấy tháng, Trần Nguyệt Thăng đã mất đi vẻ tươi tắn và kiêu ngạo ngày xưa, gương mặt gầy gò, chỉ còn lại một vẻ u uất nặng nề.
Anh ấy cũng không đồng tình, vì dù sao làm sai chuyện thì phải trả giá: “Anh có chuyện gì đây?”
Ánh mắt của Trần Nguyệt Thăng vượt qua Cố Đình Hoài và Bạch Mai, dừng lại trên người của Cố Nguyệt Hoài. Anh ta nuốt nước bọt, giọng khàn khàn: “Tôi có vài lời muốn nói với Nguyệt Hoài.”
Cố Đình Hoài cười lạnh, anh ấy biết ngay tên này không có chuyện gì tốt. Lúc đuổi theo anh ta thì không thèm ngó tới, giờ không có cơ hội thì lại đến níu kéo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT