Cố Nguyệt Hoài day day thái dương, thật sự không nhịn được nữa mới nhíu mày nói: “Hoàng Thịnh, có phải anh nghĩ mình là người thông minh nhất trên đời này hay không? Tất cả mọi người chỉ xứng để anh đùa bỡn thôi à? Hay là nói anh là con trai của quan to nên có thể thích làm gì thì làm ở đây?”
Hoàng Thịnh không nói gì, chỉ trào phúng nhìn cô, cười khẩy một tiếng.
Cố Nguyệt Hoài gật đầu: “Hay lắm, coi bộ dạng này thì mấy ngày hôm trước chầu chực ở đồn cảnh sát đã khiến anh tìm lại được cảm giác tồn tại rồi nhỉ.”
“Tôi thật sự rất tò mò, đám cảnh sát nhân dân kia, hay là nói cấp trên của họ đã nói gì với anh? Nói là, xin cậu Hoàng cứ yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ hầu hạ cậu chu đáo, hay là nói sếp Hoàng cứ yêu cầu thoải mái, chúng tôi nhất định sẽ xử lý ổn thỏa!”
Ngồi trên xe mấy ngày, Cố Nguyệt Hoài thật sự mệt mỏi, không ngờ khi trở về lại phải giải quyết mấy chuyện như vậy.
“Cô nói cái gì?!” Hoàng Thịnh quát lạc cả giọng, cảnh giác đưa mắt nhìn quanh, nháy mắt ra hiệu cho Lôi Đại Chùy.
Lôi Đại Chùy bắt được tín hiệu, lập tức đi lên, chắn trước mặt Hoàng Thịnh, giọng nói vừa ồm ồm lại có vẻ hung hãn: “Cố Nguyệt Hoài! Đừng có mà quấy rối nữa, người chết quan trọng nhất, bây giờ tôi phải áp giải hung thủ giết người về, thẩm vấn kỹ càng!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT