Yến Thiếu Ngu đặt tay lên thắt lưng, vẻ mặt nghiêm nghị nhìn Cố Nguyệt Hoài: "Có rất nhiều người, em chờ ở đây đi!"
Cố Nguyệt Hoài ngẩng đầu hít sâu một hơi, trước khi Yến Thiếu Ngu rời đi thì nắm lấy tay anh: "Phải cẩn thận."
Kiếp trước, cô từng giúp Yến Thiếu Ngu đỡ một viên đạn nên tất nhiên cũng hiểu rõ cảm giác trúng đạn là như thế nào. Mà bên ngoài, đạn lại bay như mưa, dù cô có tài giỏi cỡ nào cũng khó tránh khỏi bị đạn lạc làm cho bị thương nhưng đã có cô ở đây, chỉ cần không phải chỗ trí mạng thì cô đều có thể cứu được!
Đôi mắt đen láy của Yến Thiếu Ngu lóe lên, sau đó anh đẩy Cố Nguyệt Hoài ra sau tấm chắn.
Anh lao ra ngoài như một tia chớp, nâng súng lên về một hướng rồi bóp cò, thực hiện một loạt động tác lưu loát như nước chảy mây trôi.
Cố Nguyệt Hoài cắn đôi môi đỏ mọng, chống tay xuống sàn, trên gương mặt cô không giấu nổi sự lo lắng, xuyên qua khe hở có thể nhìn thấy Yến Thiếu Ngu đang chạy về phía Từ Xuyên Cốc nhưng khi anh ra tay bắn chết hai người cùng một lúc, đám sát thủ rõ ràng cũng đã chú ý đến anh.
Bên ngoài đạn bay loạn xạ, không ngừng có tiếng rên rỉ vang lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT