Cố Nguyệt Hoài cũng không nản lòng, chuyển sang bày keo khác, bắt đầu rà tìm mục tiêu tiếp theo, có sao thì cô cũng phải bán hết ớt trong sọt mới có thể về nhà được, nếu không thì há chẳng phải uổng cả chuyến đi chợ đen này của cô rồi sao?
Chợ quốc doanh cung cấp thức ăn với số lượng có hạn mỗi ngày, người thành phố muốn ăn một món mới thì phải xếp hàng từ sáng sớm.
Ớt này của cô trồng trong không gian Sumeru mà có, chất lượng khỏi phải bàn, nhưng thời buổi này giá đồ ăn thật sự không đáng tiền, chợ quốc doanh bán một cân ớt chỉ hai xu rưỡi, ớt trong sọt cô tính đâu ra đấy cũng phải năm cân.
Nên dù cô bán mắc hơn chút, mắc thêm nửa xu, một xu thì cũng mới kiếm thêm được vài hào.
Nhưng chân muỗi nhỏ cỡ nào cũng là thịt, trong hoàn cảnh thời buổi này, kiếm nhiêu đó cũng không phải ít.
Bán ớt thuận lợi hơn cô nghĩ nhiều, bà con thời nay chỉ muốn ăn no chứ không cần ăn ngon, ớt mua về nhà nấu đại thành nước xốt, phủ một lớp trong bánh bao chay là coi như giải quyết xong một bữa trưa rồi.
Ớt của cô chất lượng cao lại đẹp mã, bán hết một sọt thu được hai hào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play