Câu nói này của Cố Nguyệt Hoài đúng là nói có sách mách có chứng, thái độ trước đó của Hứa Ân đã chứng minh điều này. 
Thân phận của Bạch Thái Vi đó chỉ có cao hơn chứ không thấp hơn Hứa Ân, nếu như sau đó cô ta thật sự hối hận tới tìm cô gây rối, vậy thì biết trước được thân phận của cô ta sẽ dễ hòa giảng hơn mà không phải sao? Nếu không lúc đó tay chân luống cuống, sẽ dễ xảy ra chuyện. 
Dĩ nhiên, đó không phải là điểm quan trọng nhất. 
Thật ra cô chỉ nhìn ra được mấy cô nàng này rất có địa vị ở tỉnh H, thế hệ cha ông chắc có tý liên quan tới nhà họ Tống hoặc là nhà họ Yến bị hại. Biết người biết ta, có lẽ sẽ biết được chút thông tin hữu ích nào đó từ cái đám con ông cháu cha ngu xuẩn này. 
Ông chủ lớn tuổi suy nghĩ một lúc, cảm thấy Cố Nguyệt Hoài nói có lý bèn nói: “Nghe giọng của cô không giống người ở thành phố Hoài Hải, cũng khó trách không biết các cô ấy. Lai lịch của mấy nữ đồng chí đó không đơn giản đâu.” 
Không biết là do cảm thấy Cố Nguyệt Hoài không có tính nguy hiểm, hay là cảm thấy đám người Bạch Thái Vi thật sự có thể quay lại tìm Cố Nguyệt Hoài gây rối mà ông chủ lớn tuổi lại không hề che giấu, nói hết một lượt lai lịch của đám người này. 
Sau khi Cố Nguyệt Hoài nghe xong thật sự cảm thấy hơi kinh ngạc, quả thực không ngờ mình đã đánh giá thấp mấy người đó rồi. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play