Cố Nguyệt Hoài không thèm để ý việc Hình Kiện châm chọc khiêu khích, đôi mắt Hổ Tử tha thiết mong chờ nhìn cô, tuy rằng chỉ còn lại một con mắt, nhưng ánh mắt của cậu bé đơn thuần trong veo khiến người ta mềm lòng vô cùng, cô mỉm cười, đưa tay xoa đầu cậu bé.
“Tuy rằng tôi không biết các anh có bao nhiêu người ở đây, nhưng tôi nghĩ, chắc là không làm khó được tôi.”
Nếu cô vẫn giống như đời trước, bị Điền Tĩnh đuổi theo gây phiền phức khó khăn, quả thực cô không có tư cách nói lời này, nhưng bây giờ cô không giống đời trước, có con bài chưa lật là không gian Sumeru, lương thực muốn bao nhiêu thì có bấy nhiêu.
Dựa vào tốc độ phát triển của không gian, cô nghĩ, hoàn toàn có khả năng trở thành nơi cung cấp lương thực lớn nhất thế giới.
Tuy nhiên, không đề cập đến việc cô có dã tâm hay không, chỉ nói đến tình hình niên đại bây giờ, nếu như cô để lộ ra số lượng lương thực lớn như vậy, chỉ sợ là ngày mai sẽ bị mời lên Thủ đô uống trà, đến lúc đó phải chịu đủ loại hình phạt, cô sẽ mất đi quyền kiểm soát máy sản xuất lương thực, đó cũng là lý do tại sao cô có báu vật, nhưng lại rất ít khi lấy ra dùng.
Cô có thể lấy ra một ít mang đến chợ đen bán lấy tiền, nhưng không thể lấy nhiều quá, nếu không sẽ bị người có dã tâm để mắt tới.
Trong niên đại này, lương thực chính là đồng bạc thông hành, so với tiền còn khan hiếm hơn rất nhiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT