Yến Thiếu Ly nhìn cảnh này mà khâm phục vô cùng, đột nhiên cảm thấy Cố Nguyệt Hoài cũng giống như anh cô ấy, đều là người quyết đoán.
“Thả tay ra, đau, đau quá... thả, thả tay ra...” Sắc mặt Từ Đông Mai tái nhợt như tờ giấy, đau đến mức không nói nên lời.
Cố Nguyệt Hoài chẳng hề để ý, chỉ nhìn Bạch Sơn, giọng nói bình tĩnh: “Viết đi, tự tay viết một bản chứng nhận đoạn tuyệt quan hệ, để tránh lần sau lại đến gây sự, cứ đến gây sự mãi thì thật sự rất phiền phức đấy.”
Bạch Sơn nhìn Cố Nguyệt Hoài mà run rẩy, mãi cũng không dám động đậy.
Cố Nguyệt Hoài vẫn nắm tay Từ Đông Mai, nhẹ nhàng ngồi xuống giường, thậm chí còn nhàn nhã uống một ngụm nước: “Nếu không viết, vợ ông sẽ còn đau một thời gian dài đấy, nhưng không sao, tôi có thời gian, chúng ta có thể kéo dài cả đêm cũng được.”
Bạch Sơn do dự nhìn Từ Đông Mai, không biết phải làm sao.
Từ Đông Mai rên rỉ: “Nhìn cái gì mà nhìn, đồ chết tiệt, mau, mau viết đi! Đau chết tôi mất...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT