Nghĩ đến điều này, tinh thần của Trình Lăng trở nên căng thẳng, trông hơi mất tự nhiên.
Cái này gọi là anh hùng sợ gặp lại hàng xóm cũ, tuy anh ấy không được xem là anh hùng, nhưng chẳng hiểu vì sao lại xuất hiện ở huyện Thanh An, chẳng hiểu vì sao lại trở thành giáo viên lớp học đêm của cô. Cảm giác này không biết có nên nói hay không, thật sự hơi vi diệu.
Cố Nguyệt Hoài cười, khen anh ấy: “Thầy Trình dạy hay lắm đấy.”
Vạn Thanh Lam sáp đến gần, nhìn Cố Nguyệt Hoài với vẻ mặt hết hồn, người này thật sự nói dối không biết chớp mắt luôn.
Trình Lăng hơi ngượng ngùng, anh ấy vừa muốn nói gì đó nhưng bỗng dưng lại nghe thấy Lý Hướng Tiền gọi anh ấy: “Lão Trình, đi thôi!”
Anh ấy nhìn lên đồng hồ treo tường, đã chín giờ tối rồi, liền nói: “Đồng chí Cố, trưa ngày mai chúng ta gặp nhau ở nhà hàng quốc doanh nhé, tôi mời cô ăn bữa cơm. Hôm nay muộn quá rồi, cô về nhà sớm đi, nhà tôi cũng có chút chuyện nên phải về trước.”
Cố Nguyệt Hoài thấy vẻ mặt của anh ấy chẳng có tí khổ cực mỏi mệt nào là cô đã biết hẳn là anh ấy đang tạm thời chạy khỏi hoàn cảnh khó khăn, có lẽ việc đặt chân đến huyện Thanh An thật sự là chuyện ngoài ý muốn. Cô cũng không hỏi anh ấy có cần giúp đỡ không mà gật đầu với anh ấy, sau đó rời đi với Vạn Thanh Lam.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT