Ngày hôm sau, khi Cố Nguyệt Hoài ăn trưa, cô thuận đường ghé qua bưu điện để gửi thư.
“Nguyệt Hoài, cô gửi thư cho người yêu của mình à? Anh ấy đi nhập ngũ rồi à? Sao rồi?” Vạn Thanh Lam đang ăn sủi cảo trong hộp cơm trưa, hai má phồng lên, vừa ăn vừa hỏi với vẻ mặt tò mò.
Cô ấy chỉ biết rằng người yêu của Cố Nguyệt Hoài đã đi lính, nhưng tình hình cụ thể như nào thì không biết.
“Không tệ.” Cố Nguyệt Hoài không nói nhiều, cầm bút vẽ lên giấy những nội dung trong thơ cổ.
Nhắc đến chuyện này đúng là vô tình cắm liễu liễu lại xanh.
Lưu Tường bị chuyển công tác đến thành phố Chu Lan, khi cô ta rời đi, đối thủ vẽ minh họa cho sách tranh cổ lại thiếu đi một người, gần như chẳng mất chút sức lực nào, công việc ngon lành vốn bị tranh giành không ngừng này đã rơi vào tay cô.
Thấy cô không muốn nhắc đến người yêu của mình, Vạn Thanh Lam cũng không ép buộc, cô ấy nhìn tác phẩm trước mắt, nói lời khích lệ: “Nguyệt Hoài, cô phải cố gắng lên nhé, đợi đến khi bản vẽ tranh cổ này hoàn thành, nói không chừng cô sẽ nhận được tiền thưởng đó!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play