“Anh… anh…” Vành tai của Cố Đình Hoài đỏ như thể chảy máu, ánh mắt lững lờ, dáng vẻ có tật giật mình.
“Chậc, đừng có anh nữa. Anh cả à, anh thế này làm em xấu hổ thay đấy.” Vẻ mặt Cố Tích Hoài ghét bỏ nhìn sang Cố Đình Hoài, bầu không khí đã được thúc đẩy như thế rồi mà anh ấy còn anh à em ạ, không có chí tiến thủ gì hết!
Cố Nguyệt Hoài lắc đầu, thong thả nói: “Mau ăn cơm đi, bánh bao lạnh hết rồi kìa.”
Cố Chí Phượng cười ha ha, nói theo: “Ha ha, phải, ăn cơm ăn cơm.”
Chiếc miệng nhỏ của Bạch Mai ăn cháo, nhìn món trứng chiên ở trên bàn, ngửi mùi hương phảng phất của bánh bao, lắng nghe âm thanh trêu ghẹo và tiếng cười ha hả của bè bạn. Trong lòng cô bỗng có cảm giác yên bình trước nay chưa từng có, hẳn tháng ngày yên bình đại khái là như thế này nhỉ?
Nhưng mà, sự yên bình trên bàn ăn chỉ được một chốc thôi.
Cố Tích Hoài nhớ chuyện xảy ra ở đại đội ngày hôm nay, cậu ấy buông chén đũa xuống nói: “Nguyệt Hoài, hôm nay Trần Nhân kết hôn rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT