Ý của Cố Nguyệt Hoài đã rất rõ ràng: Cảm ơn bà đã nói cho tôi biết chuyện này, nhưng tôi không nghe.
Cô mở cửa bước ra ngoài, tự cười chế giễu. Lúc mới sống lại, cô còn nghĩ Lâm Cẩm Thư bị mẹ chồng hành hạ, đến hai đứa con ruột của bà ta dưới sự nuôi dạy của mẹ chồng cũng không hề thân thiết với bà ta. Cô đã từng nghĩ rằng liệu có nên thay đổi cuộc sống của bà ta, cứu bà ta khỏi cảnh “nước sôi lửa bỏng” này không.
Nhưng hôm nay nhìn thấy, xem ra đúng là cô tự mình đa tình. Lâm Cẩm Thư cần người khác cứu sao?
“Bé con…” Đầu Lâm Cẩm Thư vang lên một tiếng ong ong, từ khi biết Cố Nguyệt Hoài và Yến Thiếu Ngu đang yêu nhau, sợi dây căng thẳng trong lòng bà ta liền đứt phựt, bà ta không biết nếu Cố Nguyệt Hoài cứ mãi cố chấp như thế thì sẽ gặp phải chuyện gì nữa.
Cố Nguyệt Hoài vừa bước chân ra ngoài thì suýt chút nữa dẫm lên chân một người.
Sắc mặt cô lạnh lùng, ngẩng đầu nhìn người vừa đến. Ông ta mặc một bộ vest cắt may vừa vặn, tóc được chải gọn gàng ra sau, trên sống mũi đeo một chiếc kính, trông rất trí thức, rất có phong thái của người làm quan.
Tần Vạn Giang, ông ta về nhanh thật.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT