Cố Nguyệt Hoài đứng ngoài sân nhà Hoàng Phượng Anh, gọi to một tiếng: “Có ai không?”
“Có! Ra ngay!” Trong nhà vang lên tiếng đáp lại, không lâu sau, Hoàng Phượng Anh ăn mặc già dặn ra khỏi nhà, bà ấy cầm một xấp báo dày trong tay, không biết lại định đến nhà ai động viên nữa.
“Ủa, đồng chí Cố, sao hôm nay rảnh đến nhà tôi vậy?” Hoàng Phượng Anh trông thấy Cố Nguyệt Hoài cũng không thấy phiền như ngày xưa nữa mà còn tươi cười chào hỏi, nhưng nhớ đến chuyện của Trần Nhân lại biến thành muốn nói lại thôi.
Bà ấy cũng hơi sợ cái miệng ăn nói sắc sảo này của Cố Nguyệt Hoài, nếu cô mà biết Lôi Đại Chùy lại làm công tác tư tưởng cho bí thư thông suốt, thả Trần Nhân về nhà, hơn nữa còn hủy hết hình phạt của cô ta đổi thành công điểm làm cỏ bảy ngày, chỉ sợ sẽ gây gổ tiếp.
Cố Nguyệt Hoài híp nửa mắt, khẽ cười hỏi: “Vẻ mặt này của chủ nhiệm Hoàng, bác có gì muốn nói ạ?”
Hoàng Phượng Anh giơ tay vén mái tóc ngắn ra sau tai, đến gần Cố Nguyệt Hoài nói nhỏ: “Hôm qua Trần Nhân được Lôi Đại Chùy thả ra, đội giảm nhẹ hình phạt của cô ta, nhưng cháu cũng biết Lôi Đại Chùy là đội trưởng quân dân, mình phải nể mặt đợt này.” - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Bà ấy nói xong, thấy vẻ mặt thờ ơ của Cố Nguyệt Hoài, không thể không khuyên giải: “Nhưng cháu yên tâm, đội cũng không thể để cháu chịu ấm ức không được, tôi có một công việc ở đây, không biết cháu có chịu làm không, nếu cháu làm tốt, một ngày kiếm hai ba chục công điểm cũng không thành vấn đề!”
“Dạ? Công việc gì ạ?” Cố Nguyệt Hoài hợp tác trưng ra biểu cảm hứng thú.
Hoàng Phượng Anh cười thần bí, đột nhiên nhìn sang bút chì màu cô cầm trên tay, hiểu ra nói: “Này là của Hân Hân nhà tôi nhỉ? Con bé mang tranh cháu vẽ cho con bé về nhà, làm tôi giật mình lắm ấy!”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT