Hàng mi dài của Cố Nguyệt Hoài chớp nhẹ, cũng không hoảng loạn gì, nhấc chân đi tới bên cạnh Yến Thiếu Ngu: “Sao anh còn chưa ngủ?”
Yến Thiếu Ngu ngước lên nhìn cô, bờ môi mỏng cong nhẹ, thật thà nói: “Không ngủ được.”
“Này, anh cầm cái này đi.” Cố Nguyệt Hoài hết sức hào phóng đưa nhân sâm trong tay cho anh.
“Đây là cái gì?” Yến Thiếu Ngu khẽ nhướng mày, mở giấy báo ra thấy đồ bên trong thì hơi sững sờ.
Cố Nguyệt Hoài cong mắt, nửa thật nửa đùa nói: “Dạo trước vừa đào được trên núi, cứ vùi trong sân sau mãi, người ta nói ở nhà thế nào cũng được nhưng ra đường phải rủng rỉnh, anh sắp phải đi xa nên cho anh mang theo đấy, ừm... Coi như là sính lễ đi.”
“Sính lễ?” Yến Thiếu Ngu khá kinh ngạc, đến khi hiểu ra rồi thì ánh mắt ngập tràn niềm vui.
Cố Nguyệt Hoài nghiêm túc vỗ vai anh: “Phải đấy, anh yên tâm, em sẽ đối xử thật tốt với anh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT