Cố Nguyệt Hoài nhíu mày, giọng điệu chắc nịch: “Dĩ nhiên là được, không phải chúng ta là bạn sao?”
Môi Bạch Mai khẽ run, lập tức gật đầu thật mạnh: “Đúng, chúng ta là bạn bè! Vậy cô muốn nấu cơm hả? Tôi giúp cô.”
Cô ấy huơ tay loạn xạ lau nước mắt, nhảy xuống giường đất đi tới bếp, vừa xắn tay áo lên vừa nói: “Tôi làm việc rất nhanh nhẹn, thế này đi, cô nấu ăn, tôi thổi cơm giúp cô, được không?”
Cố Nguyệt Hoài nhìn người kia, gật đầu đáp: “Được.”
Bạch Mai không phải là cô gái tự tin cho lắm, quanh năm suốt tháng chịu đựng áp bức khiến cô ấy hình thành kiểu tính cách lấy lòng. Rõ ràng cô ấy và cô không thân thiết gì lắm nhưng cứ hễ cô tỏ ra thân thiện một chút thì người kia chỉ hận không thể moi hết tim mình ra đáp trả.
Nghe thấy Cố Nguyệt Hoài đồng ý, Bạch Mai thầm thở phào nhẹ nhõm. Cô ấy ngồi xuống cái phản nhỏ, nhặt củi trên đất đút vào trong bếp lò.
Bạch Mai ngẩng đầu nhìn Cố Nguyệt Hoài: “Đúng rồi Nguyệt Hoài, cô nói cô có chuyện muốn hỏi tôi, là chuyện gì thế?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT