Một tay Cố Nguyệt Hoài chống cằm, thích thú nhìn anh cả vì mình mà xông lên phía trước chiến đấu.
Từ trước đến giờ tính tình của anh cả rất ôn hòa, thường chỉ ra mặt trong thầm lặng, có thể nói ra mấy lời này với Lâm Cẩm Thư đã là giới hạn rồi.
Nhưng mà, tại sao bà ta đột nhiên nhắc đến chuyện dẫn cô đến nhà họ Tần?
Ánh mắt cô chợt lóe, nghĩ đến bác gái cả Nhiếp Bội Lan, lần trước đột nhiên bà ta tỏ ra thân thiện, hóa ra là nhắm vào cô, muốn biến cô thành quân cờ, từ cô mà chiếm lợi, chẳng lẽ chuyện này cũng là tác phẩm của bà ta?
Về phần tại sao cô lại nghi ngờ đó là Nhiếp Bội Lan mà không phải Lâm Cẩm Thư à, tất nhiên là bởi vì mặc dù Lâm Cẩm Thư có ích kỷ, nhưng vẫn không nhẫn tâm đến mức đẩy con gái ruột vào trong hố lửa, bà ta nói là phí thời gian, chẳng qua cũng chỉ là nhìn cô mà liên tưởng đến bản thân mình thôi.
Năm đó phải lo cho gia đình trong khoảng thời gian khó khăn, người quen thuộc với thơ ca hội họa, mơ mộng màu hồng như Lâm Cẩm Thư tất nhiên không thể thích ứng được, cuối cùng không nhịn nổi, cũng không muốn tiếp tục phí thời gian làm khổ bản thân mình tại đại đội sản xuất Đại Lao Tử cho nên mới rời đi.
Lâm Cẩm Thư nhìn ánh mắt công kích của Cố Đình Hoài chỉ có thể cười khổ một tiếng, thì thào nói nhỏ: “Mẹ là mẹ ruột của con bé, không lẽ còn có thể hại nó hay sao? Đình Hoài, với nhan sắc và năng lực này của con bé, ở lại đại đội sản xuất Đại Lao Tử không phải sẽ chỉ lãng phí bản thân thôi sao.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play