Vương Phúc thở dài, chắp tay sau lưng nói: "Tiểu Cố, không phải chúng ta còn phải đến đồn cảnh sát sao? Đi thôi, tôi đi với cháu."
Hoàng Thịnh đã được chữa khỏi, ông ấy ở lại đây cũng chẳng có tác dụng gì nữa.
Cố Nguyệt Hoài lắc đầu, nói: "Bí thư à, việc này cháu tự đi được, không sao đâu, hơn nữa còn có thanh niên trí thức Yến, anh ấy cũng là một trong những người liên quan, có thể giúp cháu nói chuyện. Nhưng có một việc khác, cháu muốn nhờ chú giúp."
Vương Phúc hơi ngạc nhiên, ánh mắt đảo qua Cố Nguyệt Hoài và Yến Thiếu Ngu, trong lòng hơi xao động.
Ông ấy không biết nên cảm thán hay tiếc nuối, Cố Nguyệt Hoài bây giờ cũng được coi là nữ đồng chí xuất sắc nhất của đại đội sản xuất Đại Lao Tử, vậy mà không có ai trong đội lấy được cô, lại để lọt vào tay một thanh niên trí thức từ nơi khác đến.
Vương Phúc gạt bỏ những suy nghĩ đó, hỏi: "Việc gì vậy? Cháu nói đi, nếu giúp được tôi nhất định không từ chối."
Cố Nguyệt Hoài cũng đã giúp đại đội không ít việc, vốn đang lo không biết thưởng cô thế nào, giờ cô chủ động yêu cầu cũng tốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT