“Anh cả!” Yến Thiếu Ương nâng cao tông giọng, muốn gượng người dậy nhưng lại đau tới run cầm cập.
Anh ấy biết rất rõ tình hình Thủ đô hiện tại phức tạp cỡ nào, khó khăn lắm mới trốn ra được, tại sao còn muốn quay về?
Yến Thiếu Ly cắn môi, mặt mày tái mét, vành mắt lại đỏ hoe.
Dù cô ấy không hề biết tình hình tồi tệ cỡ nào nhưng cũng biết trước khi rời khỏi Thủ đô, họ đã mất hết tất cả rồi, không thể về đại viện thì không còn chỗ đặt chân, mấy người họ hàng từng tránh được một kiếp kia cũng sẽ không bằng lòng cưu mang họ.
Cố Nguyệt Hoài nhận ra bầu không khí nặng nề xung quanh ba anh em, bèn nói: “Điều ưu tiên bây giờ là rời khỏi đại đội Liễu Chi, tạm thời đừng lo lắng nhiều thế, chờ rời khỏi đây rồi đưa đến bệnh viện thành phố Chu Lan khám xem, chắc chắn sẽ không có chuyện gì đâu.”
Cô nói xong bèn tiến lên hai bước, vỗ nhẹ lên vai Yến Thiếu Ly.
Yến Thiếu Ly khựng lại, mắt đỏ hoe quay đầu lại nhìn Cố Nguyệt Hoài, nghẹn ngào nói: “Chị là?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play