Cố Nguyệt Hoài nắm lấy ống tay áo của Yến Thiếu Ngu, cắn chặt răng nói: “Khoan đã, anh đợi một lúc nữa đi! Chờ trời sáng, biết đâu bầy sói sẽ rút lui, đến lúc đó chúng ta đổi chỗ mới, cần gì phải ra ngoài đấu một trận với bầy sói? Mất nhiều hơn được!” 
Yến Thiếu Ngu không quay đầu lại, môi mỏng hé mở, phân tích rõ ràng cho cô hiểu.
“Sói đầu đàn chết, chắc chắn đêm nay chúng sẽ tấn công, thay vì bị động để chúng tấn công, không bằng chúng ta chủ động xuất kích.” 
“Chúng ta ẩn náu ở trong nhà gỗ, chỉ khiến bầy sói cảm thấy chúng ta đang sợ chúng. Trong thế giới động vật, kẻ hèn nhát khó có thể sống, tôi còn có em trai em gái cần chăm sóc, không muốn chết, chuyện đến nước này, chỉ còn cách đánh liều cược một ván thôi.”
Dứt lời, anh cầm ngọn đuốc ra khỏi căn nhà gỗ, trước khi đi còn tiện tay đóng cửa lại.
Cố Nguyệt Hoài đứng ở góc chết, chỉ nghe thấy tiếng cạch cạch phát ra ở ngoài nhà, sau đó, tiếng nổ súng vang lên.
Cô siết chặt dao găm trong tay, các đốt ngón tay hiện lên trắng bệch, cơ thể căng thẳng, trên trán cũng lấm tấm mồ hôi. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play