Cố Nguyệt Hoài nhìn xuyên qua màn mưa, nhìn vào đôi mắt u ám và cương quyết của anh, gật đầu.
Hai người tiếp tục đi về phía trước, một trước một sau, chẳng ai nói gì nữa.
Không biết là do rừng quá um tùm hay là do mưa đã nhỏ lại, cứ đi mãi, giọt mưa to cỡ hạt đậu đã giảm đi rất nhiều, gió lạnh thổi từng cơn làm Cố Nguyệt Hoài không kìm được run cầm cập, nhưng còn Yến Thiếu Ngu đi phía trước thì ngược lại, chẳng nhìn ra dấu hiệu bị lạnh gì.
Cố Nguyệt Hoài đưa hai tay lên miệng, thổi hơi ấm vào lòng bàn tay.
Thời tiết thu muộn, quần áo trên người đều ướt hết, lạnh tới thấu xương.
Không biết có phải nghe thấy tiếng thổi hơi của Cố Nguyệt Hoài hay không mà Yến Thiếu Ngu dừng chân, quay đầu lại nhìn cô, nhưng lại phát hiện đôi môi vốn hồng hào của cô hơi tái, sắc mặt cũng không được ổn lắm, hình như có dấu hiệu sắp bệnh rồi.
Yến Thiếu Ngu nhíu mày, lùi hai bước, giơ tay sờ trán Cố Nguyệt Hoài, quả nhiên hơi nóng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play