Sắc mặt Vương Phúc tái nhợt nhìn các xã viên trên đỉnh núi, ông ấy cắn răng nói: “Bồi Sinh, dẫn họ vào hang động trên sườn núi trú mưa! Mấy người mau kéo dây thừng lên đi. Bây giờ chúng ta đừng tìm sắn nữa!"
Vương Bồi Sinh cúi đầu nhìn, ánh mắt có chút bối rối.
Trong núi sâu mưa là chuyện thường tình, nhưng mây đen lớn như vậy, sấm sét lớn như thế không biết từ đâu xuất hiện, luôn mang đến cho người ta một loại cảm giác kỳ quái không thể giải thích được.
Nghĩ thì nghĩ nhưng lúc này ông ấy cũng không dám trì hoãn, vội vàng gọi các xã viên nói: "Mọi người, đi nhanh lên! Chúng ta hãy vào hang động trú mưa trước đã. Đừng ở lại đây, núi đá lởm chởm, nếu xảy ra nguy hiểm thì chúng ta không thể chạy trốn kịp!”
Nghe vậy, các thành viên vốn đang mong chờ đào sắn đã giải tán ngay lập tức, nhao nhao chạy về phía sườn núi.
Cố Chí Phượng đi ngược lại đám đông, không suy nghĩ mà túm lấy sợi dây thừng, nghiến răng kéo mạnh lên. Những người khác muốn trốn mưa, nhưng thằng cả và bé con của ông vẫn ở dưới đó!
Điền Tĩnh nhìn bầu trời đầy mây đen, hai mắt sáng lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT