Nghe Vương Phúc hỏi vậy, Cố Nguyệt Hoài cong môi cười: “Ban đầu, cháu vốn không có ý định tranh công với Điền Tĩnh, nhưng nếu cô ta chỉ thuận miệng nói bừa, vậy thì để cháu dẫn mọi người đi tìm ruộng sắn, cháu biết vị trí cụ thể của nó.”
Cô đã đoán trước được Điền Tĩnh không biết vị trí cụ thể của ruộng sắn, cũng giống như lúc trước cô ta không biết nơi chôn giấu của cải ở sau nhà vậy.
Dường như Điền Tĩnh chỉ biết mọi thứ một cách mơ hồ, những gì cô ta biết được đều không rõ ràng, giống như thể cô ta chỉ là một người ngoài cuộc.
Nghĩ vậy, Cố Nguyệt Hoài nói: “Tuy nhiên, bí thư chi bộ, chú phải nói rõ chuyện này cho nhóm xã viên nghe, chú cũng thừa biết mối quan hệ của cháu với Điền Tĩnh vốn đã không tốt. Nếu cô ta có thể giành được công lao lần này thì cứ để vậy, nhưng đã không thể thì cháu cũng không muốn bị cô ta nhận vơ đâu.”
Vương Phúc gật đầu lia lịa: “Đây là chuyện hiển nhiên rồi! Cho dù cháu không nói, chú cũng sẽ giải thích rõ cho nhóm xã viên.”
Ông ấy vốn cũng không thích Điền Tĩnh cho lắm, đề cao Cố Nguyệt Hoài hơn, chắc chắn sẽ không để người trước nhận vơ công lao của người sau.
Cố Nguyệt Hoài gật đầu, quay đầu nhìn về phía Yến Thiếu Ngu, cười hỏi: “Anh có muốn đi trước dẫn đường cho mọi người với tôi không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT