Khi Cố Nguyệt Hoài cầm bàn vẽ đi ra, quả nhiên Yến Thiếu Ngu vẫn đợi ở đó, những thanh niên trí thức khác đều đã đi rồi.
Cô tăng tốc chạy tới, đôi mắt hơi cong, nhẹ giọng nói: "Chúng ta cũng đi thôi."
Yến Thiếu Ngu nhìn cô, đôi môi mỏng hơi mím lại không nói gì, anh cầm lấy ba lô đi trước về phía đầu thôn.
"Thôn thiếu lương thực, tôi biết một nơi có một ruộng sắn, lát nữa sẽ dẫn mọi người đến đó." Cố Nguyệt Hoài đuổi theo Yến Thiếu Ngu, nghiêng đầu nhìn anh, bề ngoài của thanh niên này đẹp tuyệt trần, ngay cả khi mặt lạnh không nói gì cũng khiến người ta mê mẩn.
Yến Thiếu Ngu nhướng mày: "Củ sắn á?"
Cố Nguyệt Hoài gật đầu: "Ừ, một ruộng sắn rất lớn, nấu chín ăn có thể ăn chắc bụng."
Hai người bước nhanh, chẳng mấy chốc đã đến đầu thôn nhưng phát hiện đám đông đang ríu rít nói chuyện, còn Điền Tĩnh đang đứng bên cạnh Vương Phúc không biết đang nói gì, sắc mặt Vương Phúc có chút kỳ lạ, do dự nhìn Cố Nguyệt Hoài đến muộn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT