Trong đám đông có rất nhiều người đồng tình với Vương Phúc, nhưng lúc này các xã viên đang kích động, trong hoàn cảnh như vậy mà lên tiếng kích động quần chúng thì không nên, cho nên ai nấy đều cúi đầu, mím môi, không dám hé răng.
Cố Nguyệt Hoài không chần chừ nữa, tiến lên hai bước đứng chắn trước mặt Vương Phúc.
Vóc người cô không thấp, đứng ngay trước mặt Vương Phúc thì cũng gần như che khuất ông ấy khiến cho những xã viên đi đầu kêu la gặng hỏi Vương Phúc về chuyện thiếu lương thực cũng dần dần im lặng, đám người đó nhìn cô bằng ánh mắt không mấy thiện cảm. 
Cố Nguyệt Hoài toàn không thèm để ý đến ánh mắt của người khác, ngữ điệu thong thả ung dung.
“Mọi người, chắc là mọi người cũng biết chi tiết về những thanh niên trí thức về quê này phải không?”
“Các thanh niên trí thức ở Thủ đô, nghe nói trong số họ còn có con trai của các Chủ tịch tỉnh, thử hỏi nếu những người này xảy ra chuyện gì ở trong đại đội sản xuất Đại Lao Tử của chúng ta thì chúng ta phải giải thích như thế nào? Mọi người có chắc là muốn chất vấn bí thư chi bộ chuyện thiếu lương thực vào lúc này hay không?”
“Huống chi, không nói chuyện khác, mất đi chính là một người, một mạng người!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play