Yến Thiếu Ngu nhìn bóng dáng quật cường rời đi của Cố Nguyệt Hoài, ánh mắt hơi ngưng một lúc, anh lấy túi lưới đặt lên xe đạp rồi tiếp tục đẩy xe vào Trung tâm Thanh niên trí thức, đúng giờ cơm trưa, anh dễ dàng đẩy đồ ăn đã mua vào trong.
Tống Kim An có chút kinh ngạc: “Thiếu Ngu, cậu muốn tự nấu cơm sao?”
Yến Thiếu Ngu lạnh nhạt ừ một tiếng, cũng không để ý tới quá nhiều, cầm túi lưới ngồi xuống bên kia ăn cơm.
Cố Nguyệt Hoài đã nói đến mức đó, anh thật sự không thể vứt phần cơm này đi.
Vừa mở nắp cơm hộp bằng nhôm ra, một mùi thơm nồng của cơm tràn vào khoang mũi, cơm trắng được bọc trong trứng, bên trong còn có cà rốt, dưa chuột và nấm thái lựu, các màu sắc đen xen lẫn nhau, trông rất đẹp mắt.
Yến Thiếu Ngu im lặng một lúc, cầm lấy đũa và cơm vào trong miệng, hương vị vừa phải, mùi hương thơm phức.
Lúc này, Hoàng Thịnh ở bên cạnh nhìn thoáng qua Yến Thiếu Ngu, đột nhiên nói với Tống Kim An: “Anh năm, nếu không chúng ta trả một chút tiền để đồng chí Cố làm cơm cho chúng ta được không? Tôi thấy tay nghề của cô ấy không tệ, nấu cơm rất thơm ngon!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT