Có lẽ vì thấy Cố Nguyệt Hoài tủm tỉm cười, Bùi Dịch không nhịn được nghiêng đầu nhìn qua bản vẽ trong tay cô.
Ngay khi anh ta nhìn thấy bức tranh vẽ Phan Nhược Nhân vì giẫm phải phân thỏ mà sợ hãi la hét thất thanh, khóe miệng anh ta giật giật. Mặc dù phong cách vẽ rất độc đáo nhưng phải công nhận rằng cô nắm bắt được thần thái rất chuẩn, không thể chê vào đâu được.
Anh ta hắng giọng khen ngợi một câu: “Quả nhiên, Nguyệt Hoài vẽ tranh rất đỉnh nhỉ, trông giống như người thật vậy.”
Cố Nguyệt Hoài im lặng không trả lời, cô lấy ra một tờ giấy mới tinh, đảo mắt nhìn về phía Yến Thiếu Ngu.
Anh đang quét dọn chuồng bò, hai con bò của đại đội nuôi đều rất hiền, chúng vừa kêu “ùm bò” vừa ăn cỏ. Tuy rằng, so với phân thỏ thì phân bò rõ ràng khó dọn hơn nhiều, nhưng anh cũng không tỏ vẻ chê bai ra mặt, chỉ có chút không kiên nhẫn.
Cố Nguyệt Hoài thỉnh thoảng ngẩng đầu lên quan sát rồi lại cúi xuống vẽ một cách say sưa. Càng vẽ, cả khóe mắt chân mày đều không kìm được mà cong lên.
Cô vẫn luôn thích anh, đến nỗi mỗi khi cô đặt bút lên giấy vẽ anh cũng không nhịn được mà dụng tâm hơn hẳn khi vẽ người khác ba phần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT