Vạn Thanh Lam bĩu môi, vẻ mặt không vui, nhưng khi nhìn thấy gương mặt ửng đỏ của Diêu Mỹ Lệ, cô ấy càng khó chịu hơn, không nhịn được nói: “Buổi họp chợ cướp hết việc làm ăn của cung tiêu xã rồi à? Hôm nay cô đúng rảnh rỗi thật đấy!”
Hai người họ đều làm việc ở công xã Hoàng Oanh, lại cùng thích một người, đúng thật không phải lần đầu tiên chạm mặt nhau.
Diêu Mỹ Lệ dịu dàng, Vạn Thanh Lam hoạt bát, hai người họ là hai kiểu người hoàn toàn khác nhau, khi đụng vào nhau lại sinh ra chút lửa nhỏ.
“Đồng chí Vạn nói đùa.” Diêu Mỹ Lệ không phải người thích tranh cãi, cô ấy cũng nghe ra giọng điệu của Vạn Thanh Lam là nhắm vào mình, có điều chuyện này chẳng có gì quan trọng, nếu cả hai cùng thích một người vậy cứ cạnh tranh bằng bản lĩnh của mình.
Hơn nữa, Cố Đình Hoài có thể khiến Vạn Thanh Lam thích, cũng chứng tỏ ánh mắt của cô ấy không tệ.
Cố Nguyệt Hoài lắc lắc cánh tay của mình, cô nghe hai người họ người tới ta đi so tài, cảm thấy đầu càng đau hơn.
Các cô gái nông thôn vì được ăn thực phẩm ở thành phố mà vắt hết óc gả cho người thành phố, cho dù đó là một người thọt, tàn phế cũng không hối hận, tất cả chỉ vì có thể ăn cơm no. Còn các cô gái ở thành phố phần lớn cũng nhìn xem đàng trai có khả năng mua lương thực, có thể đảm bảo được ăn đầy đủ lương thực ngũ cốc hay không.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play