Cố Tích Hoài không khỏi trợn mắt: “Cha à, dù gì thì hồi còn trẻ cha cũng đi du học, sao cha lại nói mấy câu như chết cha chết mẹ (*) vậy, sao cha không dùng mấy từ như một người có học thế?”
(*) 如丧考妣: thành ngữ "như tang khảo kỉ": chỉ sự đau thương tột cùng như khi táng cha mẹ.
Cố Chí Phượng mấp máy môi, ông nổi giận: “Cha mày đi du học, học tiếng nước ngoài, còn cái mày đang nói là thành ngữ!”
Cố Tích Hoài nghẹn họng, cậu ấy ngẫm nghĩ một lúc, cảm thấy cũng hơi có lý.
Hai người cứ thế nói qua nói lại, nhưng lại khiến bầu không khí trở nên bớt căng thẳng.
Cố Nguyệt Hoài nấu cơm, đánh trứng, nheo hai mắt lại, xem ra sau khi công xã thống kê lương thực thì phát hiện hiện trạng khủng khiếp là số chấm công không tương ứng với số lương thực hiện tại. Một khi bị nhóm xã viên bình thường biết thì cả đại đội sẽ náo loạn.
Tất nhiên là trong năm nay không chỉ đại đội của bọn họ trải qua nạn đói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT