Cố Chí Phượng sầm mặt, lòng thấy hơi hối hận, nếu biết trước vậy đã không nên đến rồi, còn làm liên lụy cả con gái đương không chịu tức.
Cố Thiên Phượng và Cố Ngân Phượng gượng gạo, dù hai người họ không được tính là bới thức ăn trong ruộng nhưng ở đây đông người vậy, hai người họ cũng chỉ có thể được coi là người làm thuê có thân phận thấp bé, nên cảm thấy dường như câu này cũng đang nhắm vào họ.
Nhiếp Bội Lan cũng nghe thấy, quay đầu lại nhìn con gái, hơi bực bội nhíu mày, Cố Nguyệt Hoài này miệng lưỡi lanh lợi, không phải người dễ bắt nạt, mục đích chính của bà ta hôm nay là mời Chu Phong ăn cơm, không muốn gây thêm phiền toái.
Thế nhưng Đỗ Yên Vân ngồi bên cạnh lại vỗ tay, lớn tiếng hùa theo: “Chị, Cố Nguyệt Hoài nào có công việc gì? Ngày nào cũng tham gia lao động tập thể dưới quê, kiếm ít công điểm nuôi sống chính mình, còn dám nói là đi làm?”
Cô ta nói bằng giọng điệu dè bỉu, ước gì có thể nghiền Cố Nguyệt Hoài thành cát bụi.
Chu Dung Dung áy náy đưa mắt nhìn Cố Nguyệt Hoài, cô ta cũng không ngờ chỉ hỏi một câu thôi mà đã gây ra cho cô sự khó xử lớn tới vậy, hai chị em Đỗ Yên Nhiên và Đỗ Yên Vân này thật chẳng phải người tốt lành gì.
Cố Chí Phượng không nhịn nổi nữa, đứng lên nói: “Bé con, mình đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT