Cố Nguyệt Hoài lắc đầu, cười nói: “Cha, con đi làm chứ không phải lên đoạn đầu đài, các đồng nghiệp của con ai cũng tốt, rất nhiệt tình với con, con cũng thích môi trường làm việc, không khó khăn chút nào, cha yên tâm đi.”
Cố Chí Phượng vừa nghe vậy, không kìm được thở phào nhẹ nhõm: “Vậy thì tốt, vậy thì tốt.”
Cố Nguyệt Hoài xem đồng hồ trên cổ tay, thấy đã gần tới giờ rồi, cô nói: “Mình đi thôi cha, lên nhà hàng quốc doanh trên huyện, đi sớm về sớm, không làm lỡ giờ con đi làm.”
“Ừa, ừa!” Cố Chí Phượng liên tục đáp lại, hai cha con đi đến nhà hàng quốc doanh.
Hai người vừa đến, từ xa đã thấy Nhiếp Bội Lan đứng ở cổng đón khách, bà ta ăn mặc không khác lúc gặp ở trạm y tế huyện lần trước là mấy, khí chất vẫn ngang ngược mạnh mẽ y như xưa, trông có vẻ tính tình không được tốt.
Cố Chí Phượng ngơ ngác nhìn chị cả nhà mình, họ đã không gặp nhau rất nhiều năm rồi.
Không phải trong lòng ông không biết chị cả ghét thân phận ngày xưa, nhưng đều là người một nhà cả, bà ta cũng từng bế ông đút ông ăn, kể chuyện nghe được trong lớp cho ông nghe, tình cảm thuở xưa rõ ràng không phải là giả.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play